KHỦNG HOẢNG TỚI … MÔNG

KHỦNG HOẢNG TỚI … MÔNG 

 

Một cô bán chè lề đường bình thường doanh thu 1,5 – 2 triệu/1 ngày. 

Không phải chịu chi phí mặt bằng. 

Không nhân viên. 

Không Marketing.

Không thuế má. 

Giờ chỉ còn 300k – 400k/1 ngày. 

Một anh lái xe ba gác doanh thu 3 – 4 chuyến 1 ngày, 1 ngày 1,6 tr doanh thu. 

Tương tự sau khi trừ chi phí, xăng xe, công an thu nhập 25 – 30 triệu/1 tháng. 

Nhưng giờ không kiếm nổi 1 chuyến/1 ngày. 

Nói gì tới doanh nghiệp đâu xa. Cứ ra cô bán bánh mì, chị bán nước mía, anh bán xôi, cô bán bún là hiểu ngay thôi, đó là thực tế chứ đâu. 

Được cái là lời lỗ như thế nào, tài sản ra sao mấy người này họ nắm hết. Còn doanh nghiệp bự quá mà phòng kế toán yếu quá chẳng biết mình thật sự như thế nào luôn.

Keys:

1. Marketing hay, truyền thông toẹt vời nhưng sai thời điểm tài chính thì có hay mấy và nỗ lực mấy cũng khó … có kết quả tốt. 

2. Khi doanh thu giảm, giá vốn sẽ tăng và cấu trúc tài chính sẽ thay đổi ngay lập tức. 

Trên thực tế khi khủng hoảng, ngành nào cũng thay đổi cấu trúc chi phí, có những ngành không khủng hoảng cũng thay đổi cấu trúc chi phí, đó là điều các nhà đầu tư không thích ở một công ty vì giá trị công ty không ổn định và là điểm yếu trong quản lý tài sản. 

3. Thấu hiểu về dòng chảy thị trường tài chính để hoạch định chiến lược và quản lý tài sản.

4. Quản lý tài sản tức = Giữ vốn gốc. 

Sau khi trừ lạm phát, yếu tố bất ổn định mình vẫn còn giữ được tài sản và sức mua (a)

+ (b) Nhân bản tài sản, ví dụ … 

Lợi nhuận 15%/1 năm lãi kép không khó (ai đó sẽ bĩu môi), nhưng nếu duy trì nó trong 10 năm liên tục, đó là 1 nỗ lực … rất khó. 

5. Sự thực anh em toàn lỗ năm trước 200% nhưng lại lời 70% năm nay thì bản chất vẫn là … lỗ.

Quản lý tài sản là xu hướng 10 năm tới. 

Chứ không đơn thuần là sản xuất kinh doanh nữa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *